Ký ức sông quê: Bài 3 - Dạt dào nỗi nhớ

Dòng sông quê hương là nơi chất chứa những kỷ niệm, ký ức đẹp đẽ về một thuở thiếu thời của biết bao người. Gió sông quê vẫn thổi dạt dào nỗi nhớ dù người quê nay đã đi xa...

Nốt ruồi trên ngực em

Nốt ruồi ấy không khác gì ánh mắt chim câu lấp láy muốn vỗ cánh bay lên trong khát vọng tự do yên hàn.

Gió qua Éc Vài

Từng đợt gió thông thốc thổi qua đỉnh Éc Vài, xuống bản. Gió xô đám vỏ ngô bay lạo xạo ngoài sân, vào ngôi nhà lá bạc phếch nắng mưa của mẹ con Nải. Mẹ Nải vẫn ngồi ở bậc cửa, cặm cụi đan rọ tôm, những vết chân chim xô lại trên khóe mắt. Rọ tôm đan bằng lạt nứa, lạt sắc, mòn vẹt cả móng tay, bắt đầu ăn vào thịt đến tứa máu. Mẹ Nải lấy vải quấn mười đầu ngón tay lại rồi đan tiếp. Nải ngồi yên, rất lâu, hết nhìn mẹ lại nhìn ra con đường dẫn lên đỉnh núi mù mịt.