Đời sông

Phượng để thằng Công ngủ trên chõng, cô chạy ào ra ngõ đi trong vô định. Vừa hết vụ chiêm, gốc rạ sắc như lưỡi lam cắn vào chân cô hàng ngàn vết cắt. Mặc, Phượng cứ thế lội qua hết thửa ruộng này sang thửa khác. Sông Phù Dung hiện ra trước mắt. Cũng đỏ tựa máu. Phượng ào xuống nước, bơi về phía cồn Ươi. Cái cồn nhỏ um tùm lau sậy giữa sông, nơi người làng vẫn đồn là chốn trú ngụ của những linh hồn người chết đuối.