Reply Y2K: 'Ông Bụt' hô biến ra ghe cà-rem ngọt ngào cả một thời ấu thơ tôi

Bỗng dưng tui hiểu, Hiệp bày ra chuyện bán cà-rem là nghĩ tới một ai đó, chứ chẳng phải vì toan tính lãi lời như Cúc tưởng đâu.

Cánh đồng qua khung cửa sổ

Khi mở cánh cửa sổ, kéo rèm lên, mới chợt nhận ra rằng: Khung cửa sổ nhìn ra cánh đồng!

Thiên đường của người lười nấu nướng

Người Nhật đề cao sự tối giản và tiện lợi, triết lý này ảnh hưởng sâu sắc đến ẩm thực. Đến xứ hoa anh đào, bạn có thể tìm thấy rất nhiều đồ ăn sẵn ngon lành.

Tích truyện Pháp cú (Phần 10)Tích truyện Pháp cú (Phần 10)

Tập 'Tích truyện Pháp cú' này được dịch theo bản Anh ngữ 'Buddhist Legends' của học giả Eugène Watson Burlingame. Nhà học giả này đã căn cứ trên nguyên tác Pháp Cú Sớ Giải (Dhammapada Commentary) bằng tiếng Pàli.Tập 'Tích truyện Pháp cú' này được dịch theo bản Anh ngữ 'Buddhist Legends' của học giả Eugène Watson Burlingame. Nhà học giả này đã căn cứ trên nguyên tác Pháp Cú Sớ Giải (Dhammapada Commentary) bằng tiếng Pàli.10. Cunda – Ðồ Tể Mổ Heo

Tết muộn

Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển quanh năm đượm mùi tôm cá. Tết của những làng chài ven biển cũng không khác gì ở những nơi khác, có chăng chỉ là tuổi thơ của tôi gắn liền với những chuyến đi biển xa biền biệt của ba. Vì thời gian tết về thì ở chỗ chúng tôi cũng là lúc bắt đầu mùa cá. Khi ấy những người đàn ông sẽ dong thuyền ra khơi và có khi đi cả tháng trời mới về. Tết của chúng tôi khi ấy vừa là hòa vào không khí chung của ngày lễ cổ truyền, vừa là sự chờ đợi và cầu bình an cho những người chủ gia đình đang lênh đênh trên sóng.

Những sợi khói mùa xuân

Những sợi khói mùa xuân giăng mắc trong tôi bao hoài niệm. Tôi lớn lên nhờ ký ức, trưởng thành nhờ những điều giản dị nên lúc nào lòng cũng ôm mộng nhớ nhung sợi khói quê nhà.

Những sợi khói mùa xuân

Những sợi khói mùa xuân giăng mắc trong tôi bao hoài niệm. Tôi lớn lên nhờ ký ức, trưởng thành nhờ những điều giản dị nên lúc nào lòng cũng ôm mộng nhớ nhung sợi khói quê nhà…

'Trôi' cùng Nguyễn Ngọc Tư

'Trôi' là tên tập truyện ngắn mới nhất của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Tác phẩm của chị từ truyện ngắn qua tản văn đến tiểu thuyết dường như đều tiếp nối nhau theo một dòng chảy cứ mải miết trôi đi, lúc băng băng dữ dội, lúc lững lờ, điềm nhiên, nhưng tất cả đều chối từ sự bất động, như nước của dòng sông kia có bao giờ để mình dừng chảy.

Chị tôi và những ngón chân đóng phèn…

Chị là chị cả trong gia đình. Gia đình tôi có hai công đất, hai công đất không thể nuôi nổi sáu miệng ăn. Cha phải đi làm mướn quanh năm, khi nơi này khi chỗ kia. Da mặt lúc nào cũng rám nắng. Mẹ tôi cũng vất vả không kém, bươn chải hết buổi chợ này sang buổi chợ khác. Hai công đất, giao lại cho chị. Mười bốn, mười lăm tuổi chị dang nắng 'móc mương' (móc sình non bỏ lên bờ, người quê gọi là đắp bờ, làm như vậy mương ruộng mới sâu cho cá tép trú ẩn), để đặt tép cải thiện bữa ăn cho cả nhà. Hôm nào chị rảnh, đi mò tép dưới sông. Chị mò tép rất giỏi, hôm nào về cũng đầy nhóc tép cá. Mẹ lựa những con cá tép to đem ra chợ bán mua gạo, mớ còn lại lụn vụn để cả nhà kho quẹt ăn. Có hôm chị đi mò tép, bị cá chốt hoặc cá ngát con đâm phải về nhà chị lấy dầu bạc hà thoa, ngón tay bị cá đâm xưng vù nhưng chị vẫn cắn răng chịu đựng. Có lẽ, cuộc đời chị giỏi nhất là sự chịu đựng. Sự chịu đựng đến mức độ chai lì và luyện cho chị một 'tinh thần thép'.

Nếu phải vợ tao...

Đàn ông Việt, chẳng mấy ai không có tính gia trưởng. đấy là thực tế, không hề vơ đũa cả nắm.

Vũ Luân - con nuôi NSƯT Vũ Linh: Mua cho anh chị em mỗi người căn nhà, độc thân ở tuổi 51

'Tôi quyết tâm chia tay. Cô ấy tới nhà tôi đóng cửa không tiếp. Cô ấy buồn khóc rất nhiều nhưng tôi buộc phải làm vậy. Vì chỉ có cách đó, hai đứa mới chấm dứt được', Vũ Luân - con trai NSƯT Vũ Linh kể.

Đám cưới vàng

Hôm nay, tôi và đám bạn đến dự 'đám cưới vàng' của Đức, bạn từ thời cấp II, bây giờ gọi là phổ thông cơ sở. Trong đám bạn bè cùng lứa, anh là người lấy vợ sớm hơn cả. Đếm ngón tay, hôm nay kỉ niệm 50 năm, làm đám cưới vàng là đúng. Lũ chúng tôi, sớm cũng phải đến giữa những năm 1970 mới lấy vợ. Chuyện lấy vợ của anh, ban đầu thấy cũng bình thường. Ngày ấy nó thế.

Một thời ở vùng giáp biên

Giữa thập niên 80 của thế kỷ trước, vùng giáp biên của Gia Lai vẫn âm u rừng, giao thông còn là đường đất. Việc đi lại đa phần là băng rừng. Cao điểm mùa mưa, hầu hết phương tiện vận chuyển đều khó vào được đến vùng sâu. 6 tháng mùa mưa, vùng biên luôn ở vào thế cô lập, cuộc sống của người dân gần như tự cấp tự túc.

Chính trị - Xã hội Ký túc xá sinh viên - Mong một sự sốt ruột thật lòng…

TTH - Chừng hơn 2 tuần trước, tôi nhận được cuộc gọi của người bạn tha thiết nhờ hỗ trợ để tìm phòng trọ cho con gái của anh. Cháu vừa trúng tuyển vào một trường đại học của Huế.

Nhớ món bánh quê

Mỗi lần về, bữa sáng đầu tiên của tôi là cơm chị Chút, hôm sau tới bún cá chị Phương. Qua ngày thứ ba, không cần phải hỏi, chị Hằng sẽ ghé chị Dung, mua ký bánh dây bánh hỏi rưới mỡ hẹ, rưới tôm, gói trong lớp lá chuối xanh vô cùng hấp dẫn.

Ba ngày tết!

Những năm đầu thập niên 1960 tôi thì còn bé quá. Là dân Nam Bộ nên ông bà Nội tôi cũng khoái xem hát cải lương là chính, mà tôi là cháu cưng sống với ông bà, thì đi đâu ông bà cũng lôi tôi đi theo.

'Chuyện kì lạ' ở Sài Gòn: 'Có cây cột điện mọc ra hộp cơm'

Sài Gòn có lắm chuyện lạ kì, bởi cái thành phố 300 năm này luôn được di dưỡng bằng sự hồn hậu và tình yêu thương.

Những chuyện 'cóp nhặt' được trong cơn bão dịch ở TP HCM

Dịch mà, ai cũng thiệt thôi. Đến cầm cự cũng còn khó khăn, huống gì công nhân thời vụ trông vào đồng lương... Đùng một cái bị cho nghỉ. Đơn hàng không có thì chủ cũng đâu còn tiền thuê mình nữa

Lì xì mùa xuân

Buổi học cuối cùng trước năm mới, Cà mang một bịch to vào lớp. Chúng tôi xúm vô coi. Ôi, bao nhiêu là đồ chơi mới, còn nguyên trong hộp, chưa khui ra lần nào.

Khám phá rừng đá sắc như lưỡi dao, hiểm trở nhất thế giới

Rừng đá Tsingy hay khu bảo tồn tự nhiên Tsingy de Bemaraha nằm sát bờ biển phía Tây của Madagascar sở hữu những tháp đá sắc nhọn như lưỡi dao, là một trong những nơi có địa hình hiểm trở nhất thế giới.

Mùi quê

Chuyến xe chiều chầm chậm, đưa nó quay trở về nơi chôn nhau cắt rốn. Bao nhiêu năm hành phương Nam với tất bật áo cơm, nó vẫn không nguôi nhớ về Mộ Đức - một huyện của quê hương Quảng Ngãi ngoan cường.