Mẹ tôi

Mẹ đà tóc cũng điểm sương/ Một đời lặng lẽ khiêm nhường lo toan.

(Kính tặng mẹ H.)

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Chiến trường ngày ấy ba đi
Bà thì già yếu con thì bé thơ.
Bao năm mẹ đợi mẹ chờ
Ngày dài đằng đẵng mà thư không về.

Thương nhau giữ trọn lời thề
Mẹ tôi khuya sớm với nghề tằm tang.
Lá dâu xanh sợi tơ vàng
Làm vơi bớt nỗi lỡ làng tuổi xuân.

Tôi theo năm tháng lớn dần
Mẹ thì đuôi mắt đã hằn chân chim.
Long đong bảy nổi ba chìm
Lam làm vun vén giữ yên cửa nhà.

Bà tôi mỗi tuổi một già
Quên quên nhớ nhớ vào ra thất thường.
Mẹ đà tóc cũng điểm sương
Một đời lặng lẽ khiêm nhường lo toan.

Đến ngày thống nhất giang sơn
Ba không về - mẹ mỏi mòn đợi trông.
Thương đau giấu kín trong lòng
Chăn tằm kéo kén thờ chồng nuôi con.

Một đời giữ vẹn lòng son
Như con tằm chín vẫn còn giăng tơ…

TRẦN NGỌC ÁNH

Nguồn Hải Dương: https://baohaiduong.vn/me-toi-360242.html