Không cần chỉ số IQ cao, thầy giáo muốn học sinh của mình có khát vọng

'Ngay cả thầy đây, thầy cũng có chỉ số IQ âm. Vì vậy, điều duy nhất thầy yêu cầu ở các em là ganas [Khát vọng: tiếng Tây Ban Nha]', thầy Escalante nói.

Câu chuyện của thầy Escalante được dựng thành phim "Stand and Deliver". Nguồn: metaperformingarts.

Khi tiết đầu tiên trong năm học mới của Escalante bắt đầu, bản nhạc Opus 314 của Richard Strauss phát trên dàn âm thanh nổi, tiếng nhạc du dương gần như bị lấn át bởi tiếng nói chuyện rôm rả của những học sinh trong phòng học.

Toàn bộ bàn trong phòng MH-1 được sắp xếp gọn gàng trên các bậc với hàng sau cao hơn hàng trước. Cách bài trí này tạo ra bầu không khí giống một trường đại học, mặc dù đôi khi cách sắp xếp này khiến Escalante trông như một chú sư tử bị thương đang gào thét dưới sân của Đấu trường La Mã trong khi các nhà quý tộc La Mã mặc quần jean và áo phông nhẫn tâm nhìn vào.

Đây là lớp Giải tích AB, hầu hết học sinh đều là các học sinh cũ của Escalante, những người biết rõ cách làm việc của ông. Ông nhảy lên nhảy xuống ngay chỗ lối đi, vuốt tóc, bình luận về sự lười nhác và những bộ não chậm chạp sau kì nghỉ hè.

Sau bốn mươi phút, ông kết thúc tiết học với câu châm ngôn về bài tập về nhà: “Hãy nhớ điều này, các em có vé, các em được vào xem chương trình. Các em không có vé, các em phải ngồi trên sàn, hoặc phải đi ra ngoài”.

Ông đã suy nghĩ cả buổi sáng về tiết thứ hai, Đại số 2. Các học sinh lớp 10. Những tân binh của ông, nhóm Giải tích AP khóa 1988, và những học sinh không học hè, khóa 1989. Kimo hoạt bát, sôi nổi của tiết một, một bản sao dễ chịu của Tiến sĩ Jekyll, trở thành Quý ngài Hyde, hay trong tiếng Escalante, Tiến sĩ Black, một nhân vật chua ngoa, ác độc luôn đưa ra những lời cảnh báo và toàn mang đến tin xấu.

Mỗi học sinh trong lớp Đại số nhận được một tờ giấy trang trí bằng hình đầu của một chú chó bull cáu kỉnh, đeo vòng cổ có gắn gai nhọn, biểu tượng của trường Garfield:

“Các em phải ký vào tờ giấy này”, ông nói. “Chúng ta sẽ gọi thứ sáu là ngày lĩnh lương. Điều đó có nghĩa là các em sẽ phải làm kiểm tra vào thứ Sáu hàng tuần. Chúng ta không cần nộp vở vào tuần đầu tiên, bởi vì vào cuối tuần đầu tiên” - ông búng tay ầm ĩ - “các thầy phải chuyển rất nhiều học sinh sang trường khác. Vì vậy, thầy hy vọng các em sẽ hiểu và làm theo hướng dẫn”.

Ông nói nhẹ nhàng, với tông giọng trầm, đầy đe dọa. “Các em phải đến đúng giờ. Nộp bài tập vào chiếc hộp có đánh dấu tiết 2. Mỗi lần các em không nộp bài tập về nhà, có thể các em sẽ phải đến nói chuyện với thầy Santoyo”. Ông viết tên lên bảng. “Nếu là lần đầu tiên, các em chỉ cần kí cam kết. Thầy không rõ quy trình thầy ấy đặt ra là gì. Nhưng nếu là lần thứ hai” - búng tay - “các em sẽ bay đi theo gió”.

Ông hạ giọng xuống thấp hơn. “Họ sẽ đưa các em đến một trường khác, vì vậy vấn đề duy nhất sẽ là: Để đến được ngôi trường đó, các em sẽ phải đi ba chuyến xe buýt”.

“Điều duy nhất các em phải làm ở đây là các em phải học tập với ganas [Khát vọng: tiếng Tây Ban Nha]. Các em không cần phải có chỉ số IQ cao, không cần phải giống những người có chỉ số IQ 120, 140. Ngay cả thầy đây, thầy cũng có chỉ số IQ âm. Vì vậy, điều duy nhất thầy yêu cầu ở các em là ganas”.

“Hai lớp của thầy mở cửa cả ngày, cho đến 6 hoặc 7 giờ tối... Em sẽ thành công nếu em làm theo hướng dẫn của thầy. Hãy nhớ rằng, đây là Trường Trung học Garfield. Các em nhìn thấy chú chó bull ở đây chứ? Đây không phải một trường trung học tẻ nhạt. Chúng ta đã chuẩn bị cho các học sinh của mình vào được đại học… Nếu em học về Hóa học, Vật lý, Sinh học hoặc điện tử, thì ngôn ngữ là Toán học, vì vậy nếu các em thông thạo phạm vi hoạt động của ngôn ngữ, các em sẽ thành công”.

“Còn nếu không thì hãy quên việc đó đi. Em sẽ làm việc ở Jack-in-the-Box, dọn dẹp McDonald’s hay ở đâu đó tương tự. Và điều đó không thành vấn đề. Em có thể hưởng mức lương tối thiểu. Tuy nhiên, em phải làm việc mười hai hoặc mười bốn giờ một ngày để thành công. Nếu em có bằng cấp, em chỉ phải làm việc tám tiếng để có được cùng số tiền đó”.

Chuông reo. “Nếu các em thích Giải tích, thầy sẽ chỉ cho các em bí quyết để nhận ra vấn đề, nắm bắt từ khóa và giải quyết trong một lần… Có lẽ cố vấn của các em đã nói với các em rồi, một khi các em đã bước chân vào căn phòng này, các em sẽ không thể bỏ lớp. Các em phải đi hết chặng đường này với thầy, và tuần sau các em sẽ kí cam kết, sau đó thầy sẽ nói chuyện với cha mẹ các em. Các em sẽ không thể bỏ lớp này”.

Ông tự hỏi, có bao nhiêu học sinh ngồi đây tin vào những điều ông vừa nói, ông kết thúc. “Ngày mai chúng ta sẽ làm một bài kiểm tra ngắn để khởi động. Vào khóa hè, các em đã học với thầy, các em tham gia lớp Phân tích Toán học và Lượng giác và các em kiếm được một nghìn đô la trong tám tuần. Nhưng các em phải là một học sinh xuất sắc. Thầy không thể đánh cược vào một người không chịu học”.

Chúng rời đi, cười nói rôm rả.

Ngay sau đó, lớp Lượng giác của ông vào thế chỗ.

“Hầu hết em đã biết thầy rồi. Nhớ làm bài tập. Đừng hút thuốc. Đừng uống rượu. Đừng có mơ thấy ác mộng”.

Jay Mathews / Tân Việt BooksNXB Dân trí

Nguồn Znews: https://zingnews.vn/khong-can-chi-so-iq-cao-thay-giao-muon-hoc-sinh-cua-minh-co-khat-vong-post1377123.html